Ðừng hỏi tôi còn nhớ gì không ?
Bao nhiêu năm nước vẫn xuôi dòng,
Thuyền trôi nương sóng trên sông vắng,
Mặc đời ai mòn mỏi chờ mong.
Quê hương tôi đâu đó trong lòng,
Một sớm mờ sương trên dốc lạnh,
Một chiều hiu hắt bãi giếng trong.
Anh nhắc để mình có nhớ nhau,
Nhìn làn mây trắng ngững ven lầu,
Nhìn đàn chim biển đang náo nức,
Mong về tổ ấm những đêm thâu.
Tôi nhắc để mình nhớ đến nhau,
Nghìn năm núi Cấm vẫn bên Lầu,
Người đi xin hãy còn đi mãi,
Bên hòn Cân có chiếc thuyền câu.
Ðừng hỏi tôi có được gì không?
Bao nhiêu năm trong kiếp phiêu bồng,
Xứ người lạc bước tìm quên lãng,
Mặc đời ai khuấy động những đục trong.