Phải biết đời ta mãi có em,
Đường mình đi dẫu có dài hơn,
Gian nan hẳn phải cùng cam chịu,
Ngọt,bùi,cay, đắng vẫn còn em.
Cá vui trong bể gợn muôn màu,
Nhạn không yên được mùa biển động,
Én còn trốn lạnh đợi xuân sau.
Hổ dữ rừng sâu biết sợ người,
Nai vàng vui nhờ lá xinh tươi,
Kiến ong vun tổ chờ gió chướng,
Trăng vờn nhành liễu gió lả lơi.
Ngựa biết đường xa cuộc hơn thua,
Xe lao vun vút năng lực thừa,
Ngựa chợt buồn những chiều chân mỏi,
Dãi dầu khuya sớm dấu ngựa xe.
Gót giày cao cũng biết guốc cao,
Phế,hưng,vong,thịnh tựa chiêm bao,
Triều dâng nghiêng ngả điều tai chướng,
Vạn pháp từ tâm-hiểu làm sao?
Một giải Nam quan đến Cà mau,
Nghìn năm Tiên tổ đã công lao,
Lòng Trời như định từ muôn thưở,
Có kẻ đan tâm gây khốn sao?