Thứ Hai, tháng 12 05, 2011

* Bước chân hoang


Gió lạnh biết đông sang,
Cây trụi lá bên đàng,
Ngơ ngẫn bước chân hoang,
Trăm mối tình ngổn ngang.

Đường đi dầu muôn lối,
Nhưng về có một thôi,
Trôi vun vút chân trời,
Em có sầu lẻ loi.

Như phiến đá tái tê,
Buồn không vẽ lối về,
Tình đã lắm đam mê,
Ôi thương quá môi kề.



Em đi tìm nẻo CÓ,
Ta về với đường KHÔNG,
Em một đời viễn vông,
Ta với trời mênh mông.

Gió lạnh buốt đôi vai,
Chân từng bước qua đồi,
Theo giọt nắng chơi vơi,
Lòng thanh thản buông trôi.