Khi em đến
ta vui như ngày tết,
Như tuổi thơ
hoan hỉ đón mừng xuân,
Bao sướng
sung không giấu nổi trong lòng,
Ta đã giữ em
trong vòng tay nồng cháy.
Mắt môi đó
dường như đang nhấp nháy,
Nhắc chừng
ta đền em lúc vắng xa,
Ta say mê
màu hồng phấn làn da,
Và nuốt trọn
mùi hương vờn trong tóc.
Có gì khác không
? bỗng dưng em khóc!
Cuộc ái ân vội vả đành sao?
Tiếc tuổi xuân trân quí em trao ,
Hay hạnh phúc đã đẩy xua mộng mị.
Cuộc ái ân vội vả đành sao?
Tiếc tuổi xuân trân quí em trao ,
Hay hạnh phúc đã đẩy xua mộng mị.
Ta bối rối
ngỡ mình gây nên tội,
Tội yêu em làm bẩn nét thần tiên,
Tội tham lam làm động đến đường thiên ,
Hay là đã đưa em vào lạc giới...
Tội yêu em làm bẩn nét thần tiên,
Tội tham lam làm động đến đường thiên ,
Hay là đã đưa em vào lạc giới...
Khi em đến
cũng là khi ta thấy,
Đời ta vui được mấy lúc có nhau,
Và đã quên những lúc lắm thương đau,
Của chấp ngã của bon chen danh lợi.
Đời ta vui được mấy lúc có nhau,
Và đã quên những lúc lắm thương đau,
Của chấp ngã của bon chen danh lợi.
Melb.
05/01/2012