Thứ Ba, tháng 1 17, 2012
* Đã lỡ đơn côi.
Đã lỡ như lời chưa nói ra,
Đã yêu như lúc chẳng biết mà,
Đã quên như chưa từng nhung nhớ,
Chợt buồn như tiếc lúc chia xa.
Như những màng sương sau bóng đêm,
Nhẹ tan dưới nắng mai êm đềm,
Còn chút mây hờn vương ven núi,
U hoài như giữ mãi niềm riêng.
Vẫn biết có gì chưa kịp trao,
Như còn ngây ngất giữa chiêm bao,
Dẫu biết hoa đời dầu nở muộn,
Vẫn đêm chới với giữa ngàn sao.
Ta hát cùng em nhịp sóng đời,
Như dòng hương lặng lẽ êm trôi,
Thời gian đâu luôn là oan nghiệt,
Nhưng người rồi trọn kiếp đơn côi.
Chẳng biết đâu là chuyên thế nhân,
Đã quên tan họp như định phần,
Rồi đi ta biết em đi đó,
Nhưng về ta nào có trông mong.