Qui Nhơn 18-03-2011
trong
dòng sinh thác nhiệm mầu,
người đi để lại giọt sầu thế gian...
địa đàng
không! thiên đàng không,
mênh mông vô tận vốn không hữu hình.
thế nhân hữu
bóng hữu tình,
rồi trong xa vắng biết mình đã không.
vô thường lẫn giữa
sắc không,
sát na giả biệt thoát vòng hồi luân.
(*Nhân hôm nay ngày giỗ giáp một năm Bác Sáu xin đăng lại bài này.)