Nhiều bạn còn kêu anh viết thêm,
Kể tiếp tình anh với nỗi niềm,
Vì yêu em quá nên anh phải,
Không cần cất giấu ở trong tim.
Anh chẳng ngại đâu-ngại gì đâu!
Vì chưn lãng bạt đã quen rồi,
Sợ cho em phải điều oan trái,
Dẫu biết lòng em chỉ một người.
Người ấy đương nhiên chẳng phải anh!
Hữu duyên tương ngộ vốn hữu tình,
Chúc em hạnh phúc-đời còn lại,
Và quên mau ngày tháng buồn tênh.
Làm vậy là được vui cả đôi?
Dù rằng mình đã hứa nhau rồi,
Và dù anh mãi người thua cuộc,
Luôn muốn cho em ấm êm thôi.