Mấy tuần nay mệt vô cùng,
Đi đâu bè bạn,làm bùng cả tai.
Lấy vợ chưa tao làm mai,
Chỗ kia,chỗ nọ,cô hai chưa chồng.
Sao cứ ở vậy lông bông,
Thu sang trời cũng nhạt nồng nắng trưa.
Mai kia trời rét chiều mưa,
Lấy ai đỡ lạnh,họa thơ với mầy!
Càng nghĩ đến tôi càng ngây...
Chỉ thêm năm nữa đúng ngay lục tuần.
Còn gì đâu chuyện phong vân,
Ta chừ chán ngấy chuyện gần chuyện xa.
Giữ yên vậy ta ngắm hoa,
Muôn màu muôn vẻ mình là tiên non.
Ngày đâu cần mất cần còn!
Đêm đâu cần đến ánh đèn nhành hoa!