Ngày lập thu cũng sắp về,
Hơi nóng hạ dịu dần,
Chiều có chút gió nồm nhẹ ,
Thổi về,
Qui Nhơn lại mát.
Ảnh locbach.
Tôi,người trở lại quê hương,
Sau những ngày lang bạt,
Ba và mẹ tôi với bàn tay run ,
Đón con,niềm vui sum họp.
Bạn bè gọi nhau cà phê sáng,
Ánh hồng rạng Phương Mai (*),
Xuyên qua nhành lá,hàng dừa biển,
Rơi nhanh,mắt em chớp nhẹ.
Màu phượng trường xưa còn rộ thắm,
Không buồn khách ly hương,
Không trách người thương xa lạ,
Qua rồi,nhiều ngày thấm mệt.
Rồi tôi như ngồi đây(**) một mình,
Như những lần
cố hữu,
Trông ra biển… nhớ tình tôi,
Xa khơi, trong ngày hạ vội.
Con sóng lắm người say,
Nghiêng ngã tâm hồn người,
Mùi mặn chát biển chưa phai,
Dìm sâu,thu đến… tình ơi!
(*)Bán đảo phía đông TP Qui Nhơn.
(**)Quán cafe Du Lịch Biển Qui Nhơn.