Phước Lộc,Vinh Thạnh thôn,
Vua nhà Nguyễn ban khen,
Bốn tiến sĩ vinh quy,
Địa linh sinh nhân kiệt.
KimThanh trước di ảnh cụ Đào Tấn.
Một dịp may hiếm có,
Được viếng nhà Cụ Đào,(*)
Trong một buổi ngoan du,
Cùng Hương Xưa bằng hữu.
Vừa qua cổng Lý Môn,
Trong dạ đã bồn chồn,
Như tìm trong xa vắng,
Đường quê nghiêng bóng nắng.
Cuối hạ tiếng ve êm,
Màu xanh mạ ven đường,
Góc vườn còn cây nhãn,
Tuổi đã hơn trăm năm.
Bên miếu nhỏ còn nguyên,
Một cây Thiên Tế cổ,
Lá xanh biếc vương dài,
Trong mảnh vườn dòng tổ.
Cảnh cũ người xưa đâu?
Dạ ai chẳng u sầu?
Người hằng trăm năm trước,
Tài danh để ngàn sau.
(*)Cụ Đào Tấn : người được kể là có công lớn trong bộ môn văn nghệ Hát Bội Bình Định.