Thế à ! người đã trao ta,
Oan khiêng ngang trái can qua trong đời,
Thế à ! ta cứ mỉm cười,
Thế à ! trời biển mênh mông,
Sao lòng người cứ sống trong ngục tù.
Nhận sát-na ngẫm thiên thu,
Không đâu là bến là cầu nhân sinh.
Thế là ! hoá giải ta mình.