Thứ Bảy, tháng 10 06, 2012

* Còn đây.

Lại đêm nữa,
tôi không ngủ được,
Mắt nhắm nghiền
đầu nghĩ lung tung.
Chuyện gì đâu,
đến mình khùng.
Dặn mình đừng có,
nhớ nhung nữa mà.
Đêm này khác
với đêm qua,
Mỗi đêm là một,
bài thơ tự tình.




Nhớ đến người,
chút tình câm,
Quy Nhơn ngày đó,
một phần đời tôi.
Những ngày
mình đã một đôi,
Những ngày như chứa,
cả trời dấu yêu.
Những ngày
với sức nóng thiêu,
Mồ hôi thấm áo,
lụa điều thắm môi.
Biển như
im ả lắm rồi,
Ra đi em có
nhớ tôi không nào?
Hàng dương
lặng gió chiều nao,
Mà sao tôi cứ
nao nao lòng buồn.
Dẫu ngày mai,
sóng thôi lên.
Màu rong rêu nhạt,
Nỗi buồn còn đây.