Huỳnh Minh Lệ:
"Lòng đã hẹp, tay làm sao mở cửa,
Nắng đầy trời, ngồi rét mướt co ro,
Đốt nến lên, lau khô dòng lệ ứa,
Sông còn sâu, chờ mãi một chuyến đò.HML
Nắng đầy trời, ngồi rét mướt co ro,
Đốt nến lên, lau khô dòng lệ ứa,
Sông còn sâu, chờ mãi một chuyến đò.HML
*
locbach:
"Buông tay nắm mang thêm cho chiếc ghế,
Mời bạn mình ngồi kể chuyện đời nhau,
Rồi sẽ qua những ngày tháng thương đau,
Đò sông cũ không còn ai chờ đợi"BXL.