locbach :
"Tôi đổ thơ tôi xuống vực sâu,
Còn nghe văng vẳng xám một màu,
Còn tìm chi nữa! tình không thật,
Sao mãi mơ màng bóng đêm thâu."BXL.
:
Thơ là tiếng nói của trái tim
Sao vội đổ đi biết đâu tìm
Tôi vớt đem về phơi khô ráo
Để khi người nhớ tôi cho xem (Hoa Cỏ May)
Sao vội đổ đi biết đâu tìm
Tôi vớt đem về phơi khô ráo
Để khi người nhớ tôi cho xem (Hoa Cỏ May)
Tôi đứng bên vực sâu nhìn thấy
Những mối tình thơ rụng nổi niềm
Hoàng hôn buồn rớt màu mực tím
Như vẽ màu yêu đáy mắt tim…(NNT)
Mênh mông sông nước biết đâu tìm
Cuối nẻo trần gian sông biển cạn
Ta vớt tình lên đâu thấy em"LVK.