Từ Sài thành em ra thăm tôi,
Quy Nhơn phố nhỏ vắng thưa người.
Đường xa không nề chi gian khó,
Vì chút tình xưa chẳng phai phôi...!
Còn giữ chút tình chưa phôi phai,
Hôm nao chung bóng nắng bên người,
Đuổi nhau đường trắng đuôi xe đạp,
Ngày lại qua ngày như một đôi.
*
Dẫu biết tình kia chưa nguôi ngoi,
Nhưng em ngày tháng chóng qua rồi,
Bao nhiêu biến đổi vì đời bạc,
Hay mình không duyên nợ đó thôi.