Một mai đến tuổi xế già!
Có ai cơm nước chung trà mình không!
Ai cũng biết đời rồi "không".
Nhưng trong khoảng "có" mà "không" cũng buồn.
Không lẽ như thế này luôn!
Nên cũng cố viết một tuồng hát vui.
Ai người sẽ diễn tuồng tôi?
Tìm hoài không thấy,lủi thui một mình.
Sáng phơi nắng ấm bình minh,
Ca phê bốc phét rung rinh gối đùi.
Tối về nhậu nhẹt mua vui,
Năm ba cốc đủ thảnh thơi còn gì..
Ngủ mê gió biển rù rì,
Dăm câu lục bát nhằm khi hữu tình.
Tình vui cứ ở với mình,
Tình buồn tình cứ lặng thinh đi về.
Ta rong chơi kiếp vỉa hè,
Nên rồi tình mãi đi-về với ta.