Nhìn biển người,nhớ biển đảo xứ ta.
Ranh giới tự nhiên,đâu có chủ nấy tự xa xưa.
Gần đây có thêm công ước biển,
Quốc tế định yên ổn ,thế mà...
Trung-Mỹ âm thầm bán đổi nhau,
Biển Đông dậy sóng nổi ba đào,
Tàu Cộng cướp không Hoàng Sa Việt,
Máu xương chồng chất,uất hờn cao.
Nhìn xứ người,rồi nghĩ đến ta.
Giang san cẫm tú,thấm huyết hoa,
Loang lổ chủ quyền nay Tàu Cộng,
Đất trời ơi! còn đâu nữa sơn hà.
Khoanh tay, đứng ngó có đúng không!
Thế lực nào đây nước giữa giòng!
Sách nào giải đúng tầm chiến lược!
Đại họa Hán bang cuộc hãi hùng!