Tôi trở lại Sài Gòn,
Từ Quy Nhơn êm ả,
Như từ miền hoang dã!
Tìm về phố Nê-ông.
Tôi trở lại tìm em,
Sau bao ngày lưu lạc,
Bước chân còn ngang bạt,
Mang nặng hạt cô đơn.
Giữa đông đúc không hồn,
Như bụi hoang sa mạc,
Đêm có nghe tiếng nhạc,
Ngày còn vẳng lời than.
Sài Gòn buổi hồng hoang!