Mưa thu cho bản tình ca,
Tí ta, tí tách,rí ra, vì nàng.
Lâu rồi theo bước chân hoang,
Tôi mang đi đủ dẫu nàng chẳng mong.
Lành như thu,lạnh như đông,
Vớ va vớ vẩn người không chút hồn.
Nhưng nhớ cho dẫu mỏi mòn,
Vì thu đó nhé! tôi còn yêu em...