Cốc cà phê vừa pha đã nguội,
Tôi chẳng cần thêm đá lạnh chi,
Đông sang rét mướt mà hay,
Ngồi lê bàn phím viết ghi đủ điều.
* Có lắm khi mình không nhớ nữa,
Cứ ly lỳ vô ý hiện ra,
Không cần thêm mắm vẽ hoa,
Mà như chẳng dễ bỏ qua chút nào.
*
Lạnh ở đây mùa đông nam đảo,
Cũng thời này nắng hạ quê tôi,
Biển xanh trong đẹp mắt người,
Từng đàn chim nhạn tìm mồi Hòn xa.(*)
*
Chim nhạn biết đem hoa bện tổ,
Sao mình lười buông thả đời trôi,
Phải chăng không nợ mang thôi,
Hay là tâm lý bệnh rồi tôi ơi.
*
Vui trên mạng có nhiều bạn mới,(**)
Ảo ảnh thôi quờ quạng tìm nhau,
Ờ hay biết bạn ở đâu!
Thế nhưng duyên cớ chuyện sầu đổi trao.
Ghi chú (*) Hòn Cân ở xa nhất trên biển Nhơn lý,Quy Nhơn,BĐ-VN.
(**) Mạng:Internet.