Thơ tôi,viết để làm vui,
Có người đọc đến ôi thôi vui mừng.
Có khi gặp phải vài dòng,
Có chút phản cảm thì đừng buồn nghe.
Bỏ qua đừng nặng lời phê,
Tôi buồn ra ngủ bên hè không chăn,
Lạnh đêm mà lại thiếu mùng,
Thân tôi rét cóng...ai chung tôi nào?
Thế thôi dầu lỡ có sao,
Cũng đừng mãi kiếm ánh sao xoẹt tàn.
Vui thơ như đám Cái bang,
Đánh nhau bằng gậy,xong còn lại "ta".
Thực không ai phục ai mà!!!
Cũng phân già trẻ cho ra nếp nề.
Biết khen chê khéo nên chê,
Bởi chưa xúc cảm ý thơ ẩn tàng.
Bỏ qua đừng nặng lời phê,
Tôi buồn ra ngủ bên hè không chăn,
Lạnh đêm mà lại thiếu mùng,
Thân tôi rét cóng...ai chung tôi nào?
Thế thôi dầu lỡ có sao,
Cũng đừng mãi kiếm ánh sao xoẹt tàn.
Vui thơ như đám Cái bang,
Đánh nhau bằng gậy,xong còn lại "ta".
Thực không ai phục ai mà!!!
Cũng phân già trẻ cho ra nếp nề.
Biết khen chê khéo nên chê,
Bởi chưa xúc cảm ý thơ ẩn tàng.