Rồi như là lưu linh một gã,
Đã điên rồ chẳng biết thật hư,
Thơ của bạn nhắc tuổi thơ,
Nhạc đàn vội tấu khúc tê tái người.
Ảnh internet
Gã đã cho tiếng đời khi dễ,
Đặt thêm tên là kẻ sở khanh,
Lúc si bày chuyện bướm ong,
Tĩnh ra quay mặt tránh ân tình dài.
Đành tâm để hoa trôi bèo dạt,
Người đoái thương muốn vớt đóa sen,
Mới toang cúi nhặt tàn lan,
Bỗng nghe lời ác từ đàn chim ưng.
Tuy xa xôi nhưng gần vì tưởng,
Xót thương đời cùng hướng mây bay,
Phải chăng như đã sắp bày,
Buồn trông đợt sóng dập ngay mạn thuyền.
Bài thơ viết hữu duyên không nợ,
Thế thì thôi...giữ thể cho nhau,
Biết đâu còn có ngày sau,
Tìm nhau cho thấu tình sầu...nhân gian ..