Bím tóc xoắn ,
thả dài trên bờ vai ngực trước.
Thật dễ thương ,
như lần nghịch trêu nhau...
Em sao vậy!
trông nét mặt kém vui...
Thầy Mẹ bảo!
Buông xuống đi..cài hoa...người ta đợi!
Từ dạo ấy,
không tiếng cười giọng nói,
Của em tôi,
mang bím tóc thơ ngây.
Không còn trông em...
với chiếc cặp sách oằn tay,
Sáng đến trường,
trưa, chiều về thư thả.
Không còn thấy ,
má em hồng trong ngõ,
Hẻm, xóm mình,
còn ai nữa xinh hơn..
Còn có ngày,
không lớp vẫn đến trường,
Chỉ là để gặp nhau anh có hiểu!
Cái đơn sơ,
của những lần tay níu,
Kéo đùa nhau chơi trò bếp núc trẻ con,
Chuyện yêu thương chưa thấy dấu vuông tròn,
Em nay đã chải suôn rồi tóc bím .
Trông em đi, hoa đủ màu giăng kín,
Anh ngậm buồn thương quá tuổi còn thơ.