Ngoại tôi quá vãng lâu rồi,
Bà đi!..à phải lúc tôi lên mười.
Quê hương trong cảnh dầu sôi,
Lửa hung tàn phá một trời đau thương.
Qua rồi thảm cảnh đoạn trường,
Quả tôi còn nhớ Ngoại buồn nao nao.
Phủi tay,tựa cửa ra vào...
Ngoại thường nhắc đến Đứa nào còn không!
Cậu Sáu đi Bắc biệt tăm,
Cậu Bốn đày giải giam cầm núi cao.
Còn đứa quân dịch,dân lao...
Còn không trở lại thăm Tao chút mừng.
Qua rồi một cuộc rưng rưng,
Qua rồi bom đạn,vui chung một nhà.
Nhưng tâm người vẫn chưa hòa,
Bất công,tham nhũng làm quà nghèo dân.
Miếng cơm manh áo hút dần,
Cơ hàn chờ đón tấm lòng từ bi...