Ninh Kiều! đề tựa bài thơ,
Chưa xong đoạn kết bận chờ trăng lên.
Chiếc thuyền con tôi và em,
Cõi thần tiên trót bóng đêm không người.
Ô hay đâu đó giọng cười,
Tôi còn nghiêng ngả đứng ngồi ngả nghiêng.
Vững tay giữ lấy mạn thuyền,
Còn tay phân giải muộn phiền em tôi.
Sóng trên sông lững lưng trời...