Đôi bồ câu lăng xăng bới cỏ,
Như tìm xuân rải hạt đâu đây,
Cùng nhau trong phút giây này,
Nhọc nhằn quên bẵng, hàng cây gió lùa.
Không còn bận tranh đua tục cuộc,
Không còn buồn kẻ được người thua,
Cũng không tình nghĩa bán mua,
Hờn,ghen,thù,oán thoáng ùa qua song.
Được thản nhiên lăng xăng bới cỏ,
Còn thương thương khi hót trên cành,
Cúc cu từ lúc bình minh,
Cúc cu về tổ ấm tình qua đêm.
Đôi bồ câu với niềm hoang lạc,
Thảnh thơi nhờ đồng cỏ xanh màu,
Tình chung se kết dài lâu!
Trên đôi cánh nhỏ,bên đồi hồn nhiên.