Dẫu một lần trên Sunshine phố nhỏ,
Thật lạ xa rồi chợt tựa như quen,
Ánh đèn vàng ,chút nắng nhè nhẹ êm,
Không lê bước ta trong niềm ngây ngất.
Kề bên em chỉ chừng là gang tấc,
Mà dường như mình cách một đại dương,
Ta quay đi quẩn lại gọi tên... đường,
Dẫu không hẹn cũng lần thăm phố nhỏ.
Chỉ thế thôi đã làm cho ta nhớ,
Một lần chìm đôi mắt ướt dấu yêu,
Những tưởng quên theo bóng ngã xế chiều,
Bỗng sống lại như chưa từng xa vắng.
Mười lăm năm vùi đời trong men đắng,
Có dịu êm mà sóng động trong lòng,
Chút vẫy vùng cho vơi bớt nhớ nhung,
Và khắc khoải hằn sâu vùng đất ngục.
Trong mắt em còn không điều ngờ vực!
Cho ta còn trằn trọc nỗi cuồng điên....