Phượng còn mãi trong anh quanh năm đó,
Vì thời gian là lối, ngõ đi về ...
Vũng trời xưa đầy ắp bởi đam mê,
Là dấu nhớ của một thời khôn lớn...
Ngày tháng mươi đen phủ mây lớm đớm,
Thư cho nhau cùng nhắc chuyện ngày qua,
Chuyện phượng,ve ,đùa ,sóng dưới nắng hè,
Giòng cường xoáy cuốn trôi nhiều mong ước
Không còn nghe ve gào nhưng vội bước,
Mặc cho mưa tuôn gió bấc đang về,
Nước tràn đê gây lụt lớn nhiêu khê,
Lắm khắt khoải u hoài đau thương vắng.
Phượng còn kia của cuộc đời thầm lặng,
Giấu hình hài thanh sắc...một cõi riêng,
Chờ mùa sang dứt đoạn những ưu phiền,
Lại khởi sắc,tiếp giao giòng sinh diệt.
Phượng tháng mười chỉ còn trong nuối tiếc.
Đẹp trang thơ ,vẫn là mộng đợi chờ...
Lại khởi sắc,tiếp giao giòng sinh diệt.
Phượng tháng mười chỉ còn trong nuối tiếc.
Đẹp trang thơ ,vẫn là mộng đợi chờ...