Cũng là bờ tràn nhưng mỗi làng một khác,
Bên này tre,bên kia đúc xi măng,
Và chỗ này kỷ niệm một lần thăm,
Còn chỗ kia dấu ghi lòng trìu mến.
Không phải giống như lần đi, lần đến,
Em và tôi cùng qua vũng ruộng sâu,
Đĩa bám chân em..và cũng có chân tôi,
Lên khỏi vũng, gỡ đĩa xong cho em trước. đã.
Bọt nước dãi tôi chảy dài
trên chân em qua thân đĩa,
Như qui hàng đĩa thua hẳn tôi rồi,
Đã qua đi bốn mươi chẵn năm trời,
Tôi mãi mơ đĩa bám hoài chân em ngày đó.
Vượt bờ tràn con nước ròng chảy nhỏ,
Nhớ gì không con đĩa đỏ lóng chân tôi !!!