Nguyễn Quốc Tuyên :
"Đêm mười sáu
biển lung linh
gió đưa
sóng đẩy
dập dềnh thềm trăng
Sợi tình
không hẹn cùng giăng
nao nao
người cũng
bâng khuâng nhớ người
vệt cát rối bời
biển đêm thầm kín
giấu lời tương tư"NQT.
Loc Bach :
Qui Nhơn biển
Đêm trăng
Mờ tỏ
Gợn sáng lung linh
Nhớ người
Trong dạ mây giăng,
Biết đâu
Người cũng
Bâng khuâng nhớ người.
Buồn lên
Con nước chơi vơi,
Vượt Cù Lao gió
Chuyển lời ghét ghê!!!"LB...Dzui.