BĨNH KHIÊM "dại- tìm nơi vắng vẻ"
Ta chẳng "khôn- lánh chốn lao xao"
Tục trần cõi tạm..còn bao..?
Tranh chi sự thấp với cao..? Hỡi người.. SS.
Thơ Thích Nữ Hiền Thông |
LB :
Lời Phật dạy ta bà cõi tạm,
Chứ việc gì vắng vẻ-xôn xao,
Hãy vui chơi mặc hư hao,
Đường nào rồi cũng trở vào trống không...
SS :
Người vui hãy cứ mà vui,
Riêng ta ngao ngán- xin lui về vườn.
Dưới trăng ta hứng hơi sương,
Ướp hồn vơi bớt nhiễu nhương cuộc đời.
LB :
Dẫu rằng thế...nỗi chơi vơi,
Chẳng vơi gì chút chuyện đời ngoài trong.
Thế nên ai đó chớ mong,
Ẩn thân để lánh đường trần nghiệt oan..
SS :
Cái đời lắm nỗi đa đoan,
Trôi vào giông bão héo hon lòng này.
Ông Thiên sao khéo đọa đày,
Đem bao cay nghiệt an bày đời hoa!
LB:
Than chi đen đúa dậy ta,
Dẫu hoa hay mộng cũng là đời thôi.
Rồi biết cho muôn sự đời,
Bồng lai ,địa phủ ở nơi tâm mình.
Rồi biết cho muôn sự đời,
Bồng lai ,địa phủ ở nơi tâm mình.