Đất khô để lại cõi cằn,
Cây khô còn lại mảnh sân xám màu.
Rồi ngày sau ...có tìm nhau!
Xanh tươi hỏi nắng...niềm đau cũng tàn.
|
Ảnh Hương Xưa |
Theo thời gian những hoang mang,
Cái điều tưởng ở, vội vàng ra đi.
Tay trơn níu bóng xuân thì,
Bơ vơ bóng xế chiều đi phai tàn.