Thứ Năm, tháng 6 19, 2014

* Tội đồ

Có nhiều khi muốn mình ta lên núi,
Tìm cho mình một nếp sống thần tiên,
Nhưng rủi thay vì còn nặng nghiệp duyên,
Về lại phố tập tành chơi luân vũ.

Ảnh Internet
Nhưng như thế vẫn còn như chưa đủ,
Còn lân la quanh quẩn chốn lầu xanh,
Lớp phấn son dày đắp nét hài xinh,
Của mấy ả ăn sương tô nguồn sống.


Rồi đã quên trên núi cao trời rộng,
Cũng chẳng cần chăn ấm lúc nửa đêm,
Cũng không mong tiếng Cuốc buổi hoàng hôn,
Và không nhớ hừng đông sao mai tỏ.

Ta đang vui ...đừng nhắc chi để nhớ,
Đảo biển mình giặc cướp thật rồi sao!
Có phải không ! họ tung bóng phá rào,
Gian xảo quá ! lòng ta đau đớn lắm!

Ta đang vui bên đào tơ say đắm,
Đừng ! làm ta buồn muôn thuở được gì hơn,
Kệ ruột gan đau quặn thắt từng cơn,
Nghiệt ngã quá...ta ,một tội đồ thời đại.