Rét mướt Melbourne cái mùa đông,
Mờ mịt
sương đêm phủ lập lừng,
Người xe
đông đúc đường nên hẹp,
Phố phường
san sát tận tầng không.
Ngợp ánh đèn màu trong bóng đêm,
Yarra chen chúc khách qua thềm,
Anh dừng chân bước bên quán lạ,
Ly cà phê nóng ấm hơi quen.
Mà ngỡ giờ này em mãi đâu !
Lạnh giá... khăn bông đỡ qua đầu,
Giữ cho hơi ấm … đôi lần nhớ,
Như mùa đông trước đã cùng nhau…
Chán lắm mùa đông ở xứ này,
Những ngày tẻ nhạt rét bủa vây,
Cô đơn anh biết rồi anh đã…
Buồn nhớ về em …da diết thay.
Có phải em không về mùa đông,
Để khỏi cùng anh chuốc rượu nồng,
Để phải chịu chung điều cay đắng,
Mà đời oan nghiệt trớ trêu không?
Yarra chen chúc khách qua thềm,
Anh dừng chân bước bên quán lạ,
Ly cà phê nóng ấm hơi quen.
Mà ngỡ giờ này em mãi đâu !
Lạnh giá... khăn bông đỡ qua đầu,
Giữ cho hơi ấm … đôi lần nhớ,
Như mùa đông trước đã cùng nhau…
Chán lắm mùa đông ở xứ này,
Những ngày tẻ nhạt rét bủa vây,
Cô đơn anh biết rồi anh đã…
Buồn nhớ về em …da diết thay.
Có phải em không về mùa đông,
Để khỏi cùng anh chuốc rượu nồng,
Để phải chịu chung điều cay đắng,
Mà đời oan nghiệt trớ trêu không?