Èo ơi cái lạnh thấm trong xương người.
Ra đường bó kín...nực cười,
Về nhà mở sưởi ...đến mười giờ đêm.
Ảnh Internet |
Nệm, mền điện chạy nóng lên,
Cho ấm trên dưới mới chêm thân vào.
Tưởng yên giấc không chiêm bao,
Èo ơi như thấy ào ào tuyết rơi.
Giật mình khe khẽ em ơi!
Bốn bề vắng lặng có lời tái tê.
Tối qua hờn dỗi em về...
Để quên băng giá lại kề bên anh.
Melbourne...chẳng thiếu ấm chăn,
Nhưng dấu thiện ái ...mất trong em rồi.
Chọc em giận nữa hay thôi!