Nhưng khi về chỉ mình tôi sao buồn.
Dòng đời như con lũ tuôn,
Trôi xa bãi rộng đại dương muôn màu.
Ảnh Internet |
Cho tình tôi lắm cơ cầu...
Đành chôn giấu tận đáy sâu tâm hồn.
Dằn lòng qua những cơn nôn,
Cơn đau nhức nhói ...như còn vang xa.
Định Nghiệp tôi nặng thế à!
Lẻ loi một kiếp kể là phần thôi.
Buồn nữa chi ...mây vẫn trôi,
Bèo rêu thư thả thảnh thơi qua cầu...
Tổ nào chẳng ấm đêm thâu?
Được vui mơ thấy sắc màu nhân sinh.
Đừng ai nghen phải một mình,
Mà toan phí cả xuân xanh một đời.