Phân vân đã vô tình,
Ngạc nhiên em kêu...anh,
Để dành!
Ảnh internet - minh họa thơ Luân Hoán |
Lâu nay tưởng vô ưu,
Một mình tư lự...chiều,
Thấy trâu...cỏ đồng xanh,
Lại ganh!
Xưa đâu ngại sớm trưa,
Cày đất trên đồng dưới,
Ruộng xanh đầy mạ mới,
Tuổi xanh!
Cỏ xanh rồi lại úa,
Tàn rụi...mùa sau xanh,
Người dẫu lắm tinh ranh,
Cũng đành!