Melbourne
Ta ôm vội chồng thơ cũ,
Góc đời ghi dấu tan hoang,
Còn vang mấy lời chua xót,
Yêu người ...dẫm nát thời gian.
Gởi đâu mảnh đời rách nát,
Mình ta sao mãi cưu mang,
Đêm về chơi vơi tiếng nhạc,
Nhìn quanh chăn chiếu ngỡ ngàng.
Chờ thêm chi mùa hạ nữa,
Nắng lên đầu năm trước ngõ,
Em rồi biết đó tình tôi,
Hắt hiu ngập trời hoa cỏ...
Vui vầy cho nhau hơi thở,
Trong cùng những nỗi cô đơn,
Hoà chung điệu đàn muôn thuở,
Men cay mặn chát môi mềm....
Lại vui chào mừng năm mới,
Cùng nhau đếm tuổi đi hoang,
Ngày qua chất chồng kỷ niệm,
Vun mầm giấc mộng miên man.
|