Đếm thời gian chuyển xa dần mù tăm.
Mel-bourne chưa đến tháng năm,
Mưa phùn, gió bụi lạnh căm đây rồi.
Ảnh Google |
Lá vàng theo gió từng hồi,
Rụng rơi lã chã khắp nơi sân,đường.
Có ai nghe tiếng vô thường !
Lòng vòng lẩn quẩn mười phương lối đời.
Tôi nghe trong nét môi cười,
Âm thanh vừa vỡ vụn lời sóng xao.
Chừng như ở đó nơi nào...
Còn nguyên đôi bóng nép vào sáng trăng.
Sương mờ và lắm mây giăng,
Tôi đi nhặt nốt những băn khoăn mình.
Gói ôm cho trọn cuộc tình....
Cho yên ổn tưởng ...vô minh lấp vùi.
Rồi còn đây tôi dưới trời,
Tầm trong ký ức lại lời nhớ thương.
Hiển nhiên trong chốn vô thường...
Thì thôi em nhé một chương sách nhòa.
Mel-bourne vẫn tiết tháng ba,
Vẫn con đường cũ nhạt nhòa thu bay.