HN Tín :
Buộc rồi vẫn cứ ham chơi
Huống hồ không buộc biết đời về đâu!
locbach :
Hay lắm bài thơ nhớ thuở nào
Bên trời Eo gió dạ xôn xao
Tóc em hờ hững bay trong gió
Thổn thức lòng anh đến nghẹn ngào
Cái thuở bên em đã xa rồi
Đời anh phận mỏng tơ không buộc
Chỉ nhớ em hoài mãi thế thôi!
locbach :
Mãi yêu như đất với trời,
Như răng với lưỡi...trò chơi lòng vòng.
Nhưng thôi...đừng nói vợ chồng,
Thêm nhiều oan nghiệt mà lòng mãi đau.
Quên đi ...thanh thản đời nhau!..
Lâm Cẩm Ái :
Đố ai lấy gió buộc mây
Đố ai thấy được tơ trời đang buông
Đố ai ôm được sóng cuồng
về xây thành lũy nhốt hoài lênh đênh...
nguyentiet :
"Bởi chút tình xưa vẫn nhớ người,
Bặt tăm chim cá... gió ngàn khơi,
Viễn vong thực mộng đời vô định,
Lãng du thơ thẩn...ấy niềm vui.
Biết nói gì đây hỡi em tôi,
Hai tay vung mãi những đường dài,
Tơ đời mỏng quá không nơi buộc
Cuốn hút tôi hoài cuộc rong chơi..."(BXL)
"Bước chân lãng tử mãi về đâu
Sóng nhớ thương ai sóng bạc đầu
Vuốt ve bờ cát từng đêm trắng
"Eo Gió ...Chờ" nhuộm tím mùa ngâu
Còn nhớ lối xưa dấu chân trần
Tình Eo Gió tạc bóng phù vân
Chênh chao dải nắng chiều Eo Gió
Đã vẫy tay nhau...đã mấy lần..."NT
R.Xưa :
Thân ta lân đận áo cơm
Bỏ quên tình mộng hương thơm thiếu thời
Chiêm bao mù mịt cuối đời
Dừng chân thấy tiếc cuộc chơi lưng chừng.
locbach :
Vì như ngày đó đã từng,
Tàn canh bạc muộn chén chung má đào.
Thì nay cá nổi bèo ao,
Vui trông chim lượn...ôi sao hoa vàng..