em lại ra đi,
Cỏ hoang chưa quỵ
liền trì dẫm lên.
Ảnh Google |
không tên,
Mà nay âm hưởng
như rền vang xa.
Xóm này...anh
không số nhà,
Người thường vui đặt
cho là số không.
Thiệt là hay,
đúng, chẳng mong,
Không tình không nghĩa
không nhân không hòa.
Ngày buồn
ươm chiết cành hoa,
Đêm buồn
rượu nhạt vầng thơ giải buồn.
Còn nhớ em
lúc chiều buông...
Mới bên tay gối
đã miền quá xa.
Không còn chi
giữa đôi ta,
Nụ hôn... níu giữ
cho qua đông dài...