Melbourne lạ,
một thoáng ngày đầu xuân
rất lạ !
Nắng vàng lên
từ sớm
một bình minh,
Bởi do đâu...
tôi đã lại vô tình,
Cành anh đào nở rộ
ở những ngày cuối đông
lạnh nhất.
Ảnh Google |
tôi với nhiều tất bật,
Phải đến trường,
lại lên lớp
trả bài...
Như cái thời
mười tám, đôi mươi,
Nếu một lần hỏng thi
cuộc đời như dòn vào ngõ cụt.
Nét lo âu rụt rè
quên mùa xuân trước mặt,
Lắm hương hoa
trong gió nhẹ đầu xuân.
và lơ là
chẳng hề biết vui mừng,
Như lần nhớ
những mùa xuân bên Mẹ.
Xuân năm đó
mình định cư Melbourne
lúc cũng còn khá trẻ,
Muốn đến trường
nhưng hoàn cảnh không cho,
Túng quẩn nhiều,
nhìn qua trường
mà cúi mặt làm ngơ,
Giấu khao khát
nghe trong lòng giọt lệ.
Ba mươi hai lần
xuân qua rồi đó,
Như một ngày thôi
hay một thoáng trong đời,
Nhanh thật nhanh
tôi cảm thấy bồi hồi...
Nhiều tiếc nuối
cho những điều vô vọng....