nhìn lại cảnh xưa,
Trường tôi
vẫn đó
nắng mưa đã từng.
SPQN ảnh fb. |
dáng nhỏ thẹn thùng,
Mà tôi ngờ ngợ
ngại ngùng bước lê.
Chạm chân
sỏi bụi bên hè,
Nghe mình
rè rụt
thảo khê dè chừng.
Những ngày mới
đã dững dưng,
Nhưng là cứu cánh
của phần đời tôi.
Chim non náo nức
giữa trời,
Như chìm
như nổi
cái tôi không chùng.
Như trách thân
chẳng vẻ mừng,
Đành thôi
chấp nhận
phận mình chốn đây.
Nhiều bạn văn
lắm bậc thầy,
Giữ mình
nương tạm
nơi này làm duyên .
Ngoài kia
thời cuộc đảo điên,
Cho tôi gạt nỗi
muộn phiền chốn đây ...
Nhìn trời
mưa gió đổi thay,
Tôi còn
mơ ước
có ngày nắng trong.
Đôi khi
trĩu nặng bên lòng...