Thứ Sáu, tháng 11 27, 2015

* Chiều Quy Nhơn

Đèn chưa lên
quán đã đông thực khách,
Rộn tiếng
chào nhau
như chưa gặp từ lâu,
Ảnh Pepsi Võ Ngọc Thọ.
Ngồi đi anh
Em ! Nó sẽ đến thôi,
Mình cứ uống
cho vui
đời mấy lúc.

Chỉ là cách nói
dối lòng không ray rứt,
Chứ chiều nào
ta không khỏi hò " dô ",
Chứ chiều nào xong
ta chẳng tựa ven hồ,
Nhìn mây xám
nhẫm đôi ba câu thơ
buồn
ngại
rồi lo
gió mùa đông bắc.

Dẫu có say
tay anh tôi nắm chặc,
Dẫu có buồn
tôi anh cùng nhích miệng cười,
Cố giữ cho nhau
như đời lắm niềm vui...
Quên cho được
những thăng trầm
tăm tối.

Chiều Quy Nhơn
chờ
tiếng chuông điện gọi,
Gặp nhau rồi
mai gặp nữa cũng cứ vui,
Chuyện thật nhiều
nhiều chuyện thật
anh tôi,
Chuyện thế sự
yêu thương
chuyện quê mình
sao nói hết !

Đèn chưa lên
quán đông rồi thực khách.
Rộn tiếng chào nhau
như chưa hẹn tự bao giờ,
Men cay
em út và thơ...
Cùng vui như thể
chưa hề được vui !