chờ đã bao lần,
Hạ sang thu đến
Chờ em
chờ mỏi buồng tim,
Đông đi xuân tới
đâu niềm sống vui.
Hay chăng
tình phụ nhau rồi,
Chút tin không nhắn
chút lời chẳng đưa.
Chờ em
óng tóc chưa thưa,
Năm nay tóc trắng
chưa vừa ý em.
Đông sang
mây thấp bên rèm,
Ta còn đơn lạnh
sao em chưa về ?
Gió ngàn
thổi bạt sơn khê,
Ta còn canh cánh
tình quê chờ người...
Ngày đi
em có nhớ tôi !
Chớ tôi thì hẳn
nhớ người rưng rưng.