đã có nơi rồi.
Thế mà
anh vẫn
đứng ngồi không yên.
Ảnh Cindy fb. |
em
ngoan hiền,
Có người
có ý
thầm khen em rồi.
Sài Gòn
hôm ấy buồn ơi,
Xe nhiều
đông khách dập dìu
nắng trưa.
Ngại gì
trời chẳng chịu mưa,
Mồ hôi lả chả
xế trưa
mắt dầm.
Em lặng im
anh lặng câm,
Người trong gang tấc
mà lòng xa xôi.
Muốn kêu
để hỏi ông trời,
Công bằng một chút
cho người tôi thương.
Phải chăng
ngày trước nợ duyên,
Kiếp này gặp lại
vấn vương
nặng tình.
Lỡ sinh
là giống đa tình,
Hỏi người
có biết
liệu mình phải sao?
Yêu thương chi
những hư hao,
Tiếc thân
lỡ phận
má đào trăm năm.
Thôi em
hạnh phúc vẹn phần...
Còn anh
lần lũi
xa gần với thơ.
Chẳng ai ngờ ...
thật bơ vơ !