năm bảy gã
còn đây,
Mỗi năm
mồn một
đã
khác xưa
khác xưa
nào biết!
Cây cao
bóng ngã
sững trời tây.
Có lúc
lên non
hứng nắng vàng,
Khi thì
về biển
ngắm
dung nhan,
dung nhan,
Nhắn người xưa
bên cầu
Thị Nại,
Giữ chút
hương nồng
buổi tinh sương.
Bằng hữu
dăm người
sớm
về đâu!
Tháng mười
gió bấc
nhẹ bóng câu,
Mộng Cầm
cao dốc
còn sóng vỗ,
Nhơn Hội
dương đùa
bổng cát bay.