Buổi tối Quy Nhơn
quán cà phê Du Mục
Đang vui
hát bài " Thuở ấy có em" (*)
Lòng tôi sao bỗng chốc rũ rượi buồn...
Buổi tối Quy Nhơn
ăn cơm nhà với mẹ
Tôi bình yên
trong cái đầm ấm vốn dĩ có
mà nhiều bạn cùng lứa khác đang mơ
hạnh phúc vô giá của một gia đình còn có Mẹ.
Buổi tối Quy Nhơn
vũ trường vang tiếng nhạc
Ánh đèn màu
lấp lánh gọi vào sân
Tôi chợt cảm thấy mình cô đơn khó tả
Bước ngã mông lung...
Buổi tối Quy Nhơn
mọi góc đường rực sáng
cái giả tạo
của một thành phố không nguồn sống,
người tới tấp vội vàng say
men đắng cay tìm quên đời đâu rồi lẽ thật !
Buổi tối Quy Nhơn
trong công viên Đống Đa, đầm Thị Nại,
Trên bãi biển cát vàng dài và sâu ...
ánh sáng lờ mờ khép lối...
từng cặp người âu yếm gọi yêu nhau,
Tôi lạnh lẽo
nghe tiếng bước chân mình xa lạ...
(*) của nhạc sĩ Huỳnh Anh.
quán cà phê Du Mục
Đang vui
hát bài " Thuở ấy có em" (*)
Ảnh Kt Du Mục
Cơn mưa dầm tháng ba ngoài cửa,Lòng tôi sao bỗng chốc rũ rượi buồn...
Buổi tối Quy Nhơn
ăn cơm nhà với mẹ
Tôi bình yên
trong cái đầm ấm vốn dĩ có
mà nhiều bạn cùng lứa khác đang mơ
hạnh phúc vô giá của một gia đình còn có Mẹ.
Buổi tối Quy Nhơn
vũ trường vang tiếng nhạc
Ánh đèn màu
lấp lánh gọi vào sân
Tôi chợt cảm thấy mình cô đơn khó tả
Bước ngã mông lung...
Buổi tối Quy Nhơn
mọi góc đường rực sáng
cái giả tạo
của một thành phố không nguồn sống,
người tới tấp vội vàng say
men đắng cay tìm quên đời đâu rồi lẽ thật !
Buổi tối Quy Nhơn
trong công viên Đống Đa, đầm Thị Nại,
Trên bãi biển cát vàng dài và sâu ...
ánh sáng lờ mờ khép lối...
từng cặp người âu yếm gọi yêu nhau,
Tôi lạnh lẽo
nghe tiếng bước chân mình xa lạ...
(*) của nhạc sĩ Huỳnh Anh.