Chừng như
buông bỏ thật rồi,
Cái danh
cái lợi
một đời mãi vương.
Bỏ nỗi đau
chốn vô thường,
Duy còn thân nghiệp
con đường tử sinh...
Chừng như
trong cõi vô minh,
Mình còn mang nặng
cái tình, cái tôi.
Dẫu trời bóng ngã
chiều rồi,
Sao tôi cứ mãi
giữ hoài đam mê...
Cái dục tình
lắm người chê !
Nhưng mình và nó
lại thề bên nhau.
Yêu thời gian
lắm sắc màu,
Quay cuồng trong nắng,
đêm thâu ... mệt nhừ.
Chừng như
không thấy ai cười,
Từ khi tự ví
mình người thế kia.
Tránh mặt chi
lối đi về,
Mà đăm chiêu liếc
suối khe vơi đầy.
Chừng như
chưa phải nơi đây !
buông bỏ thật rồi,
Cái danh
cái lợi
một đời mãi vương.
Bỏ nỗi đau
chốn vô thường,
Duy còn thân nghiệp
con đường tử sinh...
Ảnh bxl fb. |
trong cõi vô minh,
Mình còn mang nặng
cái tình, cái tôi.
Dẫu trời bóng ngã
chiều rồi,
Sao tôi cứ mãi
giữ hoài đam mê...
Cái dục tình
lắm người chê !
Nhưng mình và nó
lại thề bên nhau.
Yêu thời gian
lắm sắc màu,
Quay cuồng trong nắng,
đêm thâu ... mệt nhừ.
Chừng như
không thấy ai cười,
Từ khi tự ví
mình người thế kia.
Tránh mặt chi
lối đi về,
Mà đăm chiêu liếc
suối khe vơi đầy.
Chừng như
chưa phải nơi đây !