Nắng Sài gòn
sánh sao trưa Đà Nẵng,
Ngồi bên hồ
một thoáng mát dịu êm,
Đưa tay chào
người con gái chưa quen,
Mà lạ nhỉ
gặp em rồi đâu đó!
Câu vô duyên
không làm em cáu khó,
Chỉ mỉm cười
... từ thuở biết làm thơ,
Anh yêu trăng thương gió
biết mong chờ,
Em phải đến
và rồi em đã đến !
Bên hồ sen
một búp hồng nở sớm,
Đóa đầu mùa
rón rén tỏa hương mây...
Trời Bà Nà
gió Lào nóng ngất ngây,
Ngượng ngùng thay
màu phấn hồng trên má!
Không khác mấy
nắng xưa Nguyên Sa tả.
Vì nơi này
không chợt mát thế đâu!
Nắng giăng tơ
trong từng mỗi một câu...
Lời em nói
buộc ràng như hẹn ước.
Thuở nào đó
hồng hoang từ kiếp trước !
sánh sao trưa Đà Nẵng,
Ngồi bên hồ
một thoáng mát dịu êm,
Ảnh fb. Cô An Nguyễn |
người con gái chưa quen,
Mà lạ nhỉ
gặp em rồi đâu đó!
Câu vô duyên
không làm em cáu khó,
Chỉ mỉm cười
... từ thuở biết làm thơ,
Anh yêu trăng thương gió
biết mong chờ,
Em phải đến
và rồi em đã đến !
Bên hồ sen
một búp hồng nở sớm,
Đóa đầu mùa
rón rén tỏa hương mây...
Trời Bà Nà
gió Lào nóng ngất ngây,
Ngượng ngùng thay
màu phấn hồng trên má!
Không khác mấy
nắng xưa Nguyên Sa tả.
Vì nơi này
không chợt mát thế đâu!
Nắng giăng tơ
trong từng mỗi một câu...
Lời em nói
buộc ràng như hẹn ước.
Thuở nào đó
hồng hoang từ kiếp trước !